YênBái - Chiều buồn... Những cơn gió làm cây cối nghiêng ngả. Trời bắt đầu mưa - cơn mưa đầu mùa hạ. Nó đạp xe như bay ra khỏi cổng trường. Trên con đường quen thuộc, có một dáng áo trắng cũng vội vã đi trong mưa. Và áo trắng ấy đang khóc...
YênBái - YBĐT - Tôi đã hai năm rưỡi đạt danh hiệu học sinh giỏi rồi. Nhưng xét cho cùng, tôi giỏi mà không giỏi. Bởi hồi tôi được đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, tôi mới hiểu hết thực tế và cho rằng, những bạn đoạt giải là học sinh giỏi thực sự, dù có thể chưa toàn diện về các môn.
YênBái - YBĐT - Mãi tới gần 6 giờ chiều, nó mới về nhà. Bà từ dưới bếp đi lên, lo lắng:
YênBái - YBĐT - Những con đường bước vào mùa hạ, như nỗi đợi chờ da diết không tên. Những tháng ngày chẳng thể quên tiếng bạn bè cười đùa trên góc phố. Chùm thạch thảo khẽ khàng hoa trắng, dịu dàng rơi trên mái tóc thoảng hương. Hạ vẫn dành những lời nói yêu thương cho phút chia tay nồng nàn, da diết. Dù giờ đây biết là cách biệt, hãy giữ gìn kỷ niệm bạn bè.
YênBái - YBĐT - Đôi khi, có những điều mà bạn không thể diễn đạt hết bằng lời, vì vậy, viết thư là cách tuyệt vời nhất. Tôi là một đứa rất “tiết kiệm” lời nói nên hay viết thư. Nhưng trong số những lá thư tôi viết cũng có những lá thư không bao giờ được gửi...
YênBái - YBĐT - Bố vẫn thường bảo: “Học khối A có nhiều nghề, nhiều trường chứ khối D khó chọn trường để thi lắm”. Mỗi lần bố nói như vậy, con lại thấy buồn. Học được Văn, con muốn thi vào báo chí. Đã không ít lần, con tự vẽ ra một viễn cảnh trong tương lai, khi ấy con đã là nhà báo... Con tự mỉm cười – một niềm vui mà chỉ duy nhất con cảm nhận được.
YênBái - YBĐT - Đã từng là một trò ngoan và có thành tích học tập đáng nể trong nhiều năm học, vậy mà cậu học trò ấy đã làm thầy cô và các bạn phải lắc đầu thất vọng...
Có những khi... Trên con đường quen thuộc, ta lại vội vàng theo vòng xoáy của thời gian, mải miết và vô tình đánh mất bao điều ý nghĩa trong cuộc sống.
YênBái - Sinh nhật nó tròn 17 tuổi. Cái ngày mà nó mong chờ bấy lâu nay nhưng lại đến chẳng giống như những gì nó đã tưởng tượng. Một ngày của mưa phùn và những cơn gió lạnh thấu xương. Một ngày của những đám mây đen kịt và bầu trời không thể u ám hơn.
YênBái - Con thích viết và con đã viết rất nhiều. Nhưng lạ thay, con chưa từng viết về mẹ. Không phải là con không muốn mà là con không biết phải viết gì, viết như thế nào về mẹ.
YênBái - YBĐT - Một buổi chiều ở trạm y tế xã, mọi người đều vui vì mẹ tôi sinh em bé. Khi một em bé gái xinh xắn ra đời, bố tôi mừng rỡ, làm thủ tục rồi thuê xe đưa cả nhà về.